ĐỐI THOẠI CHỌN LỌC
Trong Nam Hoa Kinh, chương Tề Vật Luận, tiết 15 có bài Mộng Hồ Điệp như sau:
昔 者 莊 周 夢 為 胡 蝶 栩 栩 然 胡 蝶 也 自 喻 適 志 與 不 知 周 也 俄 然 覺 則 蘧 蘧 然 周 也 不 知 周 之 夢 為 胡 蝶 與 胡 蝶 之 夢 為 周 與 周 與 胡 蝶 則 必 有 分 矣 此 之 謂 物 化.
|
Tích giả Trang Châu mộng vi hồ điệp, hủ hủ nhiên hồ điệp dã, tự dụ thích chí dư, bất tri Châu dã. Nga nhiên giác, tắc cừ cừ nhiên Châu dã. Bất tri Châu chi mộng vi hồ điệp dư, hồ điệp chi mộng vi Châu dư? Châu dữ hồ điệp tắc tất hữu phận hĩ. Thử chi vị Vật hóa.
|
Xưa Trang Châu chiêm bao thấy mình là bướm vui phận làm bướm, tự thấy thích chí, không còn biết có Châu nữa. Chợt tỉnh giấc, thì lại thấy mình là Châu. Không biết Châu chiêm bao là bướm, hay bướm chiêm bao là Châu? Châu và bướm ắt phải có tánh phận khác nhau. Đó gọi là Vật hóa.
|
Trong Nam Hoa Kinh, chương Ngoại Vật, tiết 2 có câu chuyện như sau:
莊 周 家 貧 故 往 貸 粟 於 監 河 侯 監 河 侯 曰 諾 我 將 得 邑 金 將 貸 子 三 百 金 可 乎 莊 周 忿 然 作 色 曰 周 昨 來 有 中 道 而 呼 者 周 顧 視 車 轍 中 有 鮒 魚 焉 周 問 之 曰 鮒 魚 來 子 何 為 者 邪 對 曰 我 東 海 之 波 臣 也 君 豈 有 斗 升 之 水 而 活 我 哉 周 曰 諾 我 且 南 遊 吳 越 之 王 激 西 江 之 水 而 迎 子 可 乎 鮒 魚 忿 然 作 色 曰 吾 失 我 常 與 我 無 所 處 吾 得 斗 升 之 水 然 活 耳 君 乃 言 此 曾 不 如 早 索 我 於 枯 魚 之 肆.
|
Trang Châu gia bần, cố vãng thải túc ư Giám Hà Hầu. Giám Hà Hầu viết: “Nặc. Ngã tương đắc ấp kim tương thải tử tam bách kim, khả hồ?” Trang Châu phẫn nhiên tác sắc viết: “Châu tạc lai hữu trung đạo nhi hô giả. Châu cố thị xa triệt trung hữu phụ ngư yên. Châu vấn chi viết: “Phụ ngư lai tử hà vi giả da?” Đối viết: “Ngã Đông hải chi ba thần dã. Quân khởi hữu đẩu thăng chi thủy nhi hoạt ngã tai?” Châu viết: “Nặc. Ngã thả Nam du Ngô Việt chi Vương kích Tây giang chi thủy nhi nghênh tử, khả hồ?” Phụ ngư phẫn nhiên tác sắc viết: “Ngô thất ngã thường dữ ngã vô sở xứ, ngô đắc đẩu thăng chi thủy nhiên hoạt nhĩ. Quân nãi ngôn thử tằng bất như tảo tác ngã ư khô ngư chi tứ”.
|
Trang Châu nghèo phải hỏi mượn lúa của Giám Hà hầu [tức Nguỵ Văn hầu]. Giám Hà hầu bảo:
- Được. Đợi tôi thu được tiền thuế của một ấp rồi tôi sẽ cho mượn ba trăm đồng. Được không? Trang Châu giận đỏ mặt lên, đáp: - Hôm qua, tôi đi lại đây, giữa đường nghe có tiếng gọi. Tôi ngoảnh lại thấy một con cá giếc nằm trong một vết bánh xe. Tôi hỏi nó: “Con giếc kia lại đó làm gì vậy?” Nó đáp: “Tôi là thần sóng ở biển Đông. Ông cho tôi một đấu, một thăng nước để cứu sống tôi được không?” Tôi bảo: “Được. Để tôi đi du thuyết vua Ngô và vua Việt đã rồi khi về sẽ dẫn nước Tây giang lại cứu anh, được chứ?” Con giếc nổi giận, biến sắc, đáp: “Tôi vì ra khỏi nước, không có chỗ an thân, chỉ mong được một đấu, một thăng nước để sống. Ông nói như vậy thì tốt hơn, (khi trở về) ông nên lại hàng cá khô mà tìm tôi”. |
Giúp được thì giúp ngay đi, chớ có chần chờ. Nhân duyên chẳng chờ đợi ai.
Trong Trang Tử Nam Hoa Kinh, chương Liệt Ngự Khấu, tiết 13 có đoạn văn cực kì độc đáo mà người viết yêu thích vô cùng như sau:
莊 子 將 死 弟 子 欲 厚 葬 之 莊 子 曰 吾 以 天 地 為 棺 槨 以 日 月 為 連 璧 星 辰 為 珠 璣 萬 物 為 齎 送 吾 葬 具 豈 不 備 邪 何 以 加 此 弟 子 曰 吾 恐 烏 鳶 之 食 夫 子 也 莊 子 曰 在 上 為 烏 鳶 食 在 下 為 螻 蟻 食 奪 彼 與 此 何 其 偏 也.
|
Trang tử tương tử. Đệ tử dục hậu táng chi. Trang tử viết: “Ngô dĩ thiên địa vi quan quách, dĩ nhật nguyệt vi liên bích, tinh thần vi châu ki, vạn vật vi tê tống ngô táng, cụ khởi bất bị da? Hà dĩ gia thử?” Đệ tử viết: “Ngô khủng ô diên chi thực phu tử dã.” Trang tử viết: “Tại thượng vi ô diên thực, tại hạ vi lâu nghĩ thực, đoạt bỉ dữ thử, hà kì thiên dã?”
|
Trang tử hấp hối. Môn sinh bàn với nhau sẽ hậu táng. Trang tử nghe được, bảo:
_ Đừng, Ta đã có trời đất làm quan quách, mặt trời mặt trăng làm ngọc bích, các tinh tú làm ngọc châu, vạn vật sẽ đưa ma ta, như vậy đồ táng ta chẳng đủ rồi sao? Còn phải thêm gì nữa? Môn sinh đáp: _ Chúng con sợ quạ và diều hâu rỉa xác thầy. Tang tử bảo: _ Ở trên mặt đất thì bị quạ và diều hâu rỉa, ở dưới đất thì bị kiến và sâu đục (đằng nào cũng vậy). Tại sao các con lại thiên vị, cướp của các loài trên mà cho các loài dưới? |
Sinh kí tử qui, chung nhi phục thủy, bình đẳng tính trong muôn vật. Trước cái chết ngài vẫn vui vẻ hóm hỉnh như thế.